ngoáy cặt vào lồn phê tới nóc. Cô gái vừa tan ca, bước chân mệt mỏi nhưng trong lòng lại thấy vui vì sắp được gặp anh. Sau một ngày dài làm việc, dù mệt nhưng cảm giác nhẹ nhõm lạ kỳ bao trùm khi cô quyết định ghé qua phòng bạn trai chơi. Cánh cửa phòng anh luôn để mở, như một lời mời gọi không cần nói ra. Những bước chân cô bước nhẹ nhàng trên hành lang, cảm giác quen thuộc như chính ngôi nhà của mình. Ánh đèn vàng ấm áp từ trong phòng chiếu ra ngoài, làm không gian thêm phần dịu dàng.
Cô gõ nhẹ cửa, rồi bước vào. Anh đang ngồi đọc sách, ánh sáng từ đèn bàn chiếu lên khuôn mặt anh, làm nổi bật những đường nét chăm chú khi anh đọc từng trang sách. Cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó, nhìn anh một lúc, không nói gì, chỉ để cho sự yên bình trôi qua. Thỉnh thoảng, anh ngẩng lên, ánh mắt anh tìm thấy ánh nhìn của cô, rồi lại trở về với cuốn sách.
Không cần nói ra, họ đều hiểu rằng những giây phút bên nhau đơn giản thế này chính là điều quý giá nhất. Cô chỉ cần ngồi đó, tận hưởng không khí ấm cúng và sự hiện diện của anh. Thời gian như chậm lại, chỉ có sự gần gũi, sự thấu hiểu lặng lẽ trong không gian này. Cô mỉm cười nhẹ nhàng, cảm nhận tình yêu trong từng hơi thở, trong từng phút giây trôi qua.